Lắng nghe mùa xuân về

“Và tiếng chim rộn hót xa vời, cánh hoa đào bỗng như cười, lắng nghe mùa xuân về…”. Xuân đã về và mang theo bao màu sắc mới.

Đông đã qua nhường chỗ cho mùa xuân về. Mùa xuân của đất trời, mùa của sinh sôi nảy lộc, của những mầm non đang hé, là mùa khởi đầu cho những gì tốt đẹp nhất. Bốn mùa xinh tươi, mỗi mùa mỗi vẻ, mùa hè chói chang của sự sôi động, náo nhiệt, mùa thu của sự dịu dàng e ấp, mùa đông của sự lạnh giá, kiên cường, mùa của ấp ủ yêu thương để xuân về nở bừng sức sống.

Ở tận vùng rẻo cao lạnh giá, nơi mùa đông vẫn còn lưu luyến vẫn phảng phất chút se sắt của cái lạnh hòa cùng nắng vàng xuân, hoa vẫn cựa mình nở những cánh hồng tươi cùng người đón xuân mới.

Nơi lạnh giá của đá, hoa vẫn nở, vẫn thắm tươi, gọi người từ mọi miền đất nước đến với vùng cao nghèo khó. Nào đào phai, mận trắng e ấp bên những ngôi nhà trình tường Hà Giang, nào đào Pháp, nở rực rỡ cả một miền cổ tích Lóng Luông, nào mận trắng trời Mộc Châu, ban trắng trời Tây Bắc, nào “ngày xuân mơ nở trắng rừng”… Dù lạnh giá, dù ở nơi đâu hoa vẫn hẹn nở kịp mùa cùng người vui xuân. Còn ở thủ đô Hà Nội một mùa xuân mới đã gõ cửa, xuân đang về rộn ràng trên từng nẻo đường, tràn ngập các con phố mang bao sắc màu dịu êm. Người ta treo cờ, băng rôn, khẩu ngữ chào xuân về tết đến, người ta bày bán đào, mai, quất, người ta nghe trong không gian khúc xuân vang lên rộn ràng.

Xuân còn là mùa của yêu thương sum họp, của gia đình quây quần đoàn tụ cùng đón giao thừa chờ thời khắc chuyển giao năm mới. Mùa xuân nhắc nhở những người làm ăn xa, sáng nay trên phố thấy sắc đào hồng e ấp ngậm sương, vài khúc nhạc xuân hòa cùng tiếng dòng xe ồn ào, thoảng đâu trong gió có mùi hương trầm mà lòng không khỏi bâng khuâng, nhắc ngày trở về đoàn viên.